âm quan minh thê

Chương 18
Con đường tỏa ra ánh sáng rực rỡ này giống như có một luồng sức mạnh vô hình,kéo bà Lý từng bước từng bước lùi về phía sau

Bà lý kêu lên thảm thiết,Giang Hoài ở bên cạnh bị trọng thương không có cách nào động đậy cũng kêu gào,nhưng cho dù bọn hò kêu gào rách cổ họng cũng không có ích gì,linh hồn của bà Lý cuối cùng vẫn bị lôi vào con đường ánh sáng đầy mị lực đó,biến mất ở cuối con đường

Tiếng kêu gào đột nhiên dừng lại,ánh sáng màu trắng từ từ biến mất,linh hồn của bà Lý cũng biến mất không thấy nữa

“ ông…ông đã đưa hồn phách của vợ tôi thu về âm gian?”

Trong miệng của Giang Hoài không ngừng phun ra máu tươi,toàn thân ông ta run rẩy chỉ vào Dư Thiên Hòa,nhưng Dư Thiên Hòa hít thở thật sâu,bình tĩnh đi đến trước mặt Giang Hoài

“ đạo hành của ông mạnh hơn tôi,chỉ đáng tiếc trước đây chỉ vì giúp vợ mình được thế mạng,nên đã tiêu hao quá nhiều tinh lực,khí công của ông cũng mạnh hơn tôi,nhưng mà trời tính không bằng người tính,ông khó tránh khỏi báo ứng”

Dư Thiên Hòa thở dài: “ thế giới này hiểm ác nhất không phải là ma quỷ,là lòng người,ma quỷ tạo nghiệt có người thu dọn,còn người tạo nghiệp thì tự mình nhận lấy,tôi chỉ là thuận theo ý trời”

Đoang đoang đoang

Dư Thiên Hòa nói xong,đồng hồ treo tường vang lên,tôi bất chợt ngẩng lên nhìn đồng hồ treo tường,thì thấy thời gian điểm 12h,cũng chính là ngày 9/9, đã không còn là tết trùng cửu nữa,sinh nhật 18 tuổi của tôi,cũng đã trở thành quá khứ ở thời khắc này

Trong tiếng đồng hồ này,đôi mắt của Giang Hoài u ám lại,miệng của ông ta hơi động đậy: “ xong rồi,xong hết rồi..”

Giang Hoài bị Dư Thiên Hòa đánh trọng thương,đã không còn năng lực tác quái,tôi chỉ là phẫn nộ nhìn ông ta một cái,sau đó ngồi xuống nền nhà bê tro cốt của Hứa Thiến,nhét vào trong túi áo

Dưới ánh sáng tối mờ,bóng dáng của Hứa Thiến dần dần hiện ra trước mắt tôi,cô ấy trốn sau lưng tôi,sợ hãi nhìn Giang Hoài

“ được rồi,không sao rồi” tôi vỗ vào tay Hứa Thiến,an ủi cô ấy

Hứa Thiến gật đầu,sắc mặt xanh xao vô cùng tiều tụy,làm cho người ta nhìn trông rất đau lòng

Dư Thiên Hòa có chút bất mãn nhìn tôi một cái,lắc đầu: “ cậu bé này,hồn cha cậu đã bị câu dẫn đi rồi mà cậu không quan tâm,còn có thời gian ở đây hâm nóng tình cảm với ma nữ này,thật sự không biết là trong đầu cậu đang nghĩ cái gì” nghe vậy,trái tim tôi đột nhiên chùng xuống,nhìn xung quanh một cái,nhưng dưới ánh nến,tôi không hề nhìn thấy dấu vết của cha mẹ,lẽ nào họ lúc nãy trong lúc chiến đấu….

Đôi mắt tôi lập tức ửng đỏ,tôi nhìn Dư Thiên Hòa: “ lão Dư,cha mẹ cháu không phải họ đã…”

“ Đỗ Minh,hồn phách của cha mẹ em không ở đây” không đợi tôi nói xong,Hứa Thiến bên cạnh nhìn căn phòng nói với tôi

Dư Thiên Hòa nhìn theo ánh mắt của Hứa Thiến,sau đó đẩy cửa đi vào trong phòng,trong phòng rất thô sơ,chỉ có một cái giường và một giá cắm nến,bên cạnh giá cắm nến,còn có hai bù nhìn rơm,bên trên bù nhìn rơm cắm mấy cây kim,dán lá bùa,còn trên lá bùa,viết sinh thần bát tự của cha mẹ tôi

“ lão Dư,những bù nhìn rơm này có phải liên quan đến cha mẹ cháu không?” tôi đi vào cũng lão Dư,nhìn thấy những cái này vội vàng hỏi

Dư Thiên Hòa gật đầu,sau đó mấp máy môi niệm chú,trong tiếng niệm chú của ông ta,bùa trên người hai con bù nhìn rơm bắt đầu bốc cháy,từ từ biến thành tro bụi

Đợi lá bùa cháy hết,linh hồn của cha mẹ tôi lập tức xuất hiện trong căn phòng,làm cho tôi cảm thấy rất vui mừng,tôi muốn chạy qua ôm lấy cha mẹ mình,nhưng họ lại xuyên qua cơ thể của tôi,tôi hét lớn tên của cha mẹ,nhưng đôi mắt của cha mẹ trống rỗng vô hồn,mặc kệ cho tôi hét thế nào cũng ơ thờ

Nhìn thấy lịnh hồn của cha mẹ không để ý đến tôi,tôi lại gấp gáp,khuôn mặt bất lực nhìn Dư Thiên Hòa

“ giấc mộng kê vàng,tỉnh rồi,tỉnh rồi..”

Dư Thiên Hòa lôi trong túi áo ra hai lá bùa,vừa niệm chú,vừa ném hai lá bùa vào trong không trung

Một trận gió lạnh thổi qua,hai lá bùa kì quái bay ra ngoài cửa sổ,biến mất trong màn đêm tối,linh hồn của cha mẹ tôi dường như nhận được một loại chiêu gọi nào đó,từ từ quay đầu,đi về phía lá bùa bay đi,biến mất trong căn phòng

“ được rồi,vừa nãy tôi đã dẫn linh hồn của cha mẹ cậu về xác thịt của họ,đợi lát nữa đi về,bọn họ chắc là đã tỉnh lại”

Sau khi làm xong những chuyện này,Dư Thiên Hòa nhìn tôi nói

Tôi vô cùng cảm kích Dư Thiên Hòa,nếu như hôm nay không có ông ấy,vậy thì tôi,Hứa Thiến,cùng với cha mẹ,e rằng đều khó thoát được bàn tay của Giang Hoài

Dư Thiên Hoài quay về chính đường

Lúc này,Giang Hoài đã rời khỏi vị trí,lê một đường máu tươi đến trước mặt vợ mình,ông ta dựa vào cỗ âm quan đó,đặt đầu của bà Lý lên đùi,sau đó lấy ra một chiếc kèn acmonica,thổi một khúc nhạc không lời,tiếng kèn du dương bao hàm cả bi thương

Dư THiên Hòa lấy một chiếc ghế đẩu thiếu mất một chân rồi ngồi xuống,nhưng không có ý ra tay vớI Giang Hoài,mà kiên nhẫn đợi ông ta thổi xong khúc nhạc

Rất lâu sau,Giang Hoài cất kèn vào trong túi,ông ta dùng tay áo chùi sạch thi thủy trên mặt bà Lý,nhìn Dư Thiên Hòa “ ông có thể ra tay rồi”

Dư Thiên Hòa ngồi trên ghế,lắc đầu: “ nếu như tôi giết ông rồi,có phải ông có thể thay vợ mình báo thù rồi”

Giang Hoài lắc đầu,nở một nụ cười quái dị

“ theo lẽ thường,quân tử thì không động đến mộ quỷ,người rảnh rổi thì không việc gì chọc đến âm quan nhân. Tôi nếu như đã nhận ra được cỗ âm quan của nhà ông,thì sao có thể không biết thân phận của ông chứ,nếu như biết thân phận của ông,thì sao có thể giết ông chứ?” sắc mặt của Dư Thiên Hòa cũng cười lạnh lẽo,dường như vừa nhìn đã nhìn thấu suy nghĩ của Giang Hoài

Giang Hoài giống như là bị Dư Thiên Hòa nói trúng rồi,trên mặt ông ta nở một nụ cười chua chat: “ ông không giết tôi,nhưng rồi sẽ có một ngày tôi đến tìm ông báo thù”

Nói xong,Giang Hoài không để ý đến Dư Thiên Hòa nữa,ông ta vừa ho vừa đỡ thi thể bà Lý dậy,vứt vào cỗ âm quan sau lưng

Thi thủy trong cỗ âm quan đó,lập tức bắn tung tóe

Thi thể của bà Lý sau khi ném vào trong âm quan,Giang Hoài chống lấy mép quan tài,cũng nhảy vào bên trong cỗ quan tài,thi thủy thấm vào người ông ta,lập tức giống như nước sôi sôi sùng sục,tỏa ra những tầng sương mỏng

“ Đỗ minh,sau này chúng ta sẽ gặp lại”

Giang Hoài nhìn tôi một cái,một lá bùa thấm đầy máu tươi xuất hiện trong tay ông ta,bốc thành khói đen

Trong màn khói sương,ánh mắt của Giang Hoài lướt qua tôi,nhìn Hứa Thiến sau lưng tôi,đồng thời lúc này,một lá bùa dính đầy máu xuất hiện trong tay ông ta từ từ bốc khói đen

Nhưng lúc này,một chuyện khiến cho người ta kinh hoàng đã xảy ra

Trong thi thủy,không biết từ lúc nào đã lộ ra những bàn tay trơ xương đầy thịt thối,những bàn tay này nắm chặt lấy cơ thể của Giang Hoài,kéo cơ thể ông ta từng chút ngụp vào bên trong thi thủy

Sắc mặt của Giang Hoài lộ ra một tia đau khổi,nhưng ông ta không hề phản kháng,chỉ là mặc kệ cho những bàn tay đó kéo mình xuống

Dần dần,cả người của Giang Hoài đã ngập trong thi thủy,ông ta và bà Lý giống như bị ngập trong axit,biến mất trong cỗ quan tài chứa đầy thi thủy đó

Khung cảnh trước mặt dọa tôi hết hồn,còn Dư Thiên Hòa nhìn tôi nói: “ cậu bé,bây giờ Giang Hoài đã rời đi rồi,chúng ta cũng đi thôi,đi xem cha mẹ cậu tỉnh chưa”

Tôi gật đầu,thả lỏng tinh thần căng thẳng của bản thân,hỏi Dư Thiên Hòa: “ lão Dư,Giang Hoài có phải đã chết rồi không?”

giang Hoài cứ thế biến mất trong cỗ quan tài,khiến tôi vạn phần khó hiểu,đồng thời lúc này,trước khi ông ta đi còn nói với tôi một câu cuối cùng,làm cho tôi không lạnh mà ớn

Dư Thiên Hòa lắc đầu,nói: “ ông ta chưa chết,chỉ là đi đến một nơi tạm thời cậu không thể đến”

“ nơi mà cháu không thể đến,ở đâu?”

“ quỷ gian” Dư Thiên Hòa nói, “ còn về Qủy gian rốt cuộc là chỗ nào,bây giờ cho dù cậu biết cũng không có tác dụng gì,đợi thời cơ chín muồi rồi,tự nhiên sẽ hiểu ra”

“ vậy vì sao lúc nãy ông nói không thể giết Giang Hoài?” tôi hỏi

Dư Thiên Hòa có chút bất lực nhìn tồi,ông ta chỉ cổ tay đang chảy máu của mình: “ câu hỏi của cậu nhiều thật đấy,đợi quay về tôi xử lí xong vết thương từ từ nói với cậu cũng không muộn”

Cho đến lúc này,tôi mới ý thức được vết thương của Dư Thiên Hòa không nhẹ,tôi có chút bối rối gãi đầu,sau đó gật đầu

“ Hứa Thiến,về nhà với em” tôi kéo chặt tay hứa thiến,nói với cô ấy

Bây gờ,Giang Hoài đã rời đi,còn tôi cũng đã có được tro cốt của Hứa Thiến,sau này không còn ai có thể cưỡng ép chúng tôi chia lìa nữa,còn về cha mẹ… tôi không chắc họ có đồng ý cho tôi và Hứa Thiến bên nhau hay không,cho dù thế nào,đây đều là chuyện của sau này.

Hứa Thiến gật đầu,nở một nụ cười rạng rỡ

Sau đó,3 người chúng tôi rời khỏi chỗ này,đi về nhà tôi,Giang Hoài chưa chết,ông ta đi rồi,chắc chắn sẽ lưu lại cho tôi,thậm chí là cả Dư Thiên Hòa hậu họa về sau,khiến cho lòng tôi càng thêm bất an

Thân là thuần dương chi nhân,lại có cuộc minh hôn này,làm cho Dư Thiên Hòa thấy vô cùng tò mò về Hứa Thiến,trên đường về nhf,Dư Thiên Hòa hỏi sinh thần bát tự và ngày giỗ của Hứa Thiến.Hứa Thiến cũng thành thật trả lời

Nghe câu trả lời của Hứa Thiến,Dư Thiên Hòa chau mày,ông ta vô cùng kinh ngạc nhìn Hứa Thiến,âm thanh có chút run rẩy nói: “ cô nói,cô sinh ngày kỷ hợi,tháng nhâm thân,năm kỉ tị,chết vào sinh nhật năm 7 tuổi?”

Dư Thiên Hòa phản ứng ngoài dự liệu của tôi,tôi trả lời thay Hứa Thiến,đồng thời nó với ông ta,là Giang Hoài đã giết Hứa Thiến,phương pháp hoàn toàn giống với đối phó tôi

Nghe tôi nói,Dư Thiên Hòa cười khổ: “ ngày âm tháng âm năm âm,thật không ngờ,cái thông không có tiếng tăm này,tôi không chỉ gặp được thuần dương chi nhân,mà còn gặp được thêm thuần âm nữ quỷ,thật là trùng hợp”

“ thần âm nữ quỷ?” tôi ngơ ngác, “ lão Vu,ông nói,Hứa Thiến là thuần âm nữ quỷ”

Bình Luận