tôi trồng trọt ở tận thế
Tịnh Thù thay quần áo, đeo ba lô lên, đẩy một xe đẩy mua sắm, lục lọi trong nhà và tìm ra được 3.
600 tệ tiền tiết kiệm riêng của cha Tịnh.
Tuy nhiên cô vẫn để lại 100 tệ, cộng thêm 6.
059 tệ tiền lẻ trong Michat và vay mượn 6.
000 tệ rồi ra khỏi nhà.
Trong gia đình Tịnh Thù, mẹ cô là người quản lý tiền bạc, còn cha Tịnh là người đàn ông chất phác, cả đời góp sức cho ba người phụ nữ ông yêu nhất là: Mẹ ông, vợ ông và con gái của ông.
Đi đến cửa hàng in ấn ở cửa khu dân cư, Tịnh Thù sử dụng điện thoại để sửa 3 chỗ trong hợp đồng điện tử, thay đổi số tiền cọc thành 80 vạn tệ, số tiền toàn bộ hợp đồng thành 150 vạn tệ.
Cô cũng thay đổi tên công ty, in ra rồi ký tên và ấn dấu vân tay.
Buổi tối về nhà cô sẽ thương lượng với cha mẹ để xin tiền.
Việc Tịnh Thù cần làm việc bây giờ là đến chợ bán buôn nông sản lớn nhất ở Ô Thành để mua hạt giống trước, nhân tiện mua thêm gia vị và những thứ khác.
Tục ngữ nói "có lương thảo trong tay, không lo ngày giông bão", ngay cả nếu ngày mai là tận thế, cô cũng có thể sống sót rất tốt.
Đặc điểm lớn nhất của chợ bán buôn này là: Không bán lẻ.
Họ bán theo kiện hoặc theo thùng, rất phù hợp với nhu cầu hiện tại của Tịnh Thù.
Mất 20 phút đi taxi đến nơi, Tịnh Thù nhìn cảnh tượng nhộn nhịp, lá rau rơi đầy đất, xe tải lớn không ngừng ra vào chở hàng của chợ bán buôn mà không khỏi cảm thán.
Ai có thể nghĩ rằng sau nửa năm, một cây cải trắng có thể bán được cả ngàn tệ?
Chợ bán buôn rất lớn, chia thành nhiều khu vực lớn như rau củ, hoa quả, đồ khô, thức ăn phụ gia đông lạnh, hải sản v.
v.
Tại khu vực rau củ nơi Tịnh Thù đang đứng, quầy bán hàng chính là xe tải lớn chở đầy các thùng rau củ tươi mới, một số đã bán được hơn một nửa, một số đã bán hết và ra về, mắt thường nhìn không thấy điểm kết thúc.
Hai bên là các cửa hàng bán buôn hạt giống, phụ gia nông nghiệp và gia vị các thứ.
Tịnh Thù ghé qua hơn mười cửa hàng, mới mua được một số hạt giống của mỗi loại như rau củ, trái cây, bông, dược liệu, mầm mía, lúa nước, lúa mì, đậu, dầu và các loại khác.
Không biết sau này có thể sử dụng hay không, nhưng trong lòng Tịnh Thù nghĩ rằng ít nhất cô cũng phải giữ lại chút gốc rễ cho đất nước.
Giả sử một ngày nào đó có ánh sáng mặt trời mà có thể trồng trọt, thì cũng tốt hơn là để những thứ này tuyệt chủng.
Mỗi chủ cửa hàng đều nhìn Tịnh Thù bằng ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc, bởi vì chỉ riêng các giống ngô thôi đã có hơn 100 loại, chưa kể đến vô số loại rau củ và hoa quả khác nhau.
"Là như thế này, tôi là người của cục kiểm tra sinh thái và bảo vệ môi trường nông nghiệp quốc gia, đây là thẻ công tác của tôi (tự làm).
Tôi cần một lượng lớn mẫu hạt giống, nếu còn các loại hạt giống khác xin hãy bán thêm cho tôi một ít.
"
Bình Luận