trọng sinh thập niên 70 mang không gian vật tư về làm ruộng làm giàu
Vừa dứt lời, khuôn mặt cô lại chịu thương nặng ! Tiếng tát chan chát khiến những người khác đều cảm thấy đau lòng.
Cố Lan khuôn mặt đều bị đánh trật, sưng lên đến nửa người, "Dung Yên, cái đồ tiện nhân kia! "Dung Yên mặt mày cực kỳ lạnh lùng.
‘‘Không cần phải diễn vở chị chị em em ở đây , bất quá, cũng không nên gọi người ta là con đĩ như thế.
Tôi không biết tên Lưu Nhị kia, thật ra cô lừa tôi đến nơi này là muốn Lưu Nhị đè lên người tôi sao ?"Cũng may là tôi cùng Tần Dã tới đây, bằng không, âm mưu của cô sẽ thành công?""Chậc chậc chậc chậc, cô thật có tâm cơ a , bên này nói dối tôi, bên kia lại đem toàn đại đội tới tìm tôi, liền đem Lưu Nhị chuyển đến cho tôi, như vậy liền đạt được cái mục đích gì?’’Thanh âm lời chất vấn dồn dập, đánh vào trái tim của tất cả mọi người có mặt.
Đặc biệt là những người ở đại đội Tần gia trang, ánh mắt họ nhìn Cố Lan liền suy nghĩ không giống nhau.
"Tôi không có! cô nói bậy ! " Cố Lan tức giận hộc máu, cô ta hận không thể lao vào xé xác con đĩ Dung Yên này.
Lưu Nhị lúc này mới lấy ra một tờ giấy nhàu nát, “Đây là tờ giấy ngươi viết cho ta , có nói là sau năm giờ gặp ta trên núi đây ?""Tôi không có viết ! Không phải tôi viết nó ! " Nếu ánh mắt có thể giết người, thì Lưu Nhị đã chết ngàn lần trong đôi mắt căm hận của Cố Lan.
“Này còn không đơn giản? Trong mấy thanh niên trí thức nhất định phải có vài người nhận ra chữ của Cố Lan chứ, để bọn họ phân biệt hộ đi.
"Dung Yên nói lời này, đại đội trưởng không thể không đứng ra, "Ai trong các người biết nét chữ của cô ấy?"Vừa dứt lời, Tần Dật Hiên đứng lên, hắn là kế toán viên của đại đội, "Tôi nhận ra được, tình cờ tôi có mang cuốn sổ kế toán , có thể đối chiếu một chút.
"Lấy cuốn sổ từ trong túi ra mà hôm nay quên để ở nhà, lật ra tờ có chữ ký của Cố Lan, cẩn thận so sánh với tờ giấy mà Lưu Nhị đưa cho.
"Nét chữ giống nhau, chính là cô ấy viết.
"Lời khẳng định của hắn vừa nói ra , Cố Lan sững sờ, "Không có khả năng! "Chờ cô đoạt lấy tờ giấy kia, Cố Lan thực sự phát điên, "Chắc chắn là Dung Yên bắt chước nét chữ của tôi, cô ta hại tôi ! "Dung Yên cười chế nhạo, nhìn về phía Lưu Nhị, "Ai đưa cái này cho ngươi?"Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .
Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web .
.
Bình Luận